Buồn vì báo sai có vẻ không phải chỉ một lần.
Có lẽ không nên bàn tiếp chuyện này, làm loãng chủ đề.
Tóm lại, báo đã bắt đầu có thiện chí. Tạm nằm im, chờ những thiện chí tiếp theo.
Bạn H.L. vào lúc 20:37’ ngày 24 tháng 5 năm 2011 đã viết:Thực lòng mà nói thì em vẫn có cảm giác hụt hẫng. Như thầy nói topic thì cũng nên đến hồi dành cho vĩ thanh nhưng không hiểu sao bất cứ lúc nào vào diễn đàn em cũng mong chờ một tin nào đó... Chắc phải theo cách thầy nói trong trường hợp này là "tạm hài lòng" thôi.
...................
Bạn N.L.H. vào lúc 20:44 ngày 24 tháng 5 năm 2011 đã viết:Em đã đọc Bất cập trong đào tạo thạc sĩ (?!) - Suy nghĩ mười ngày ít nhất là 10 lần trong chiều nay và cứ mỗi lần đọc là mỗi lần rưng rưng nước mắt.
Em nghĩ không riêng gì Thầy, riêng gì em mà rất nhiều, rất nhiều người trong và ngoài Đại gia đình VHH của chúng ta đã trải qua những ngày Ăn Diễn đàn, Ngủ Diễn đàn như Thầy đã mô tả. Em biết Thầy buồn cũng như chúng em đã buồn khi đứa con tinh thần ... được cộng đồng VHH dày công vun đắp cho đến ngày hôm nay đã bị người khác "hiểu sai".
Nhưng Thầy ơi, em nghĩ chúng ta dùng kết quả để trả lời, chứng minh chứ cũng không cần phải mất thời gian suy nghĩ mãi về những lời vu vơ vô căn cứ mà làm ảnh hưởng đến nhiều việc khác.
...................
Bạn T.K.H. vào lúc 20:45 ngày 24 tháng 5 năm 2011 đã viết:Trong topic Thầy đã viết:
"Trong 10 ngày ấy có biết bao xúc động, biết bao tâm tư. Tôi biết có những anh chị buồn, bực... đến mức hầu như không làm được gì. Đi ra đi vào rồi lại mở máy ra ngồi trước Diễn đàn. Có anh chị một ngày vào Diễn đàn viết trên một lần, còn vào đọc đi đọc lại mà không viết thì khỏi kể. Xuất hiện một thành ngữ mới là "ăn Diễn đàn, ngủ Diễn đàn” có nghĩa là ‘làm việc gì đó quá say mê’."
Đó đúng là tâm trạng của em và các bạn ở đây trong những ngày qua. Cứ ngồi vào máy là mở Diễn đàn để xem đi xem lại những ý kiến của Thầy cô, của Khoa và của các bạn. Trong giờ làm việc ở cơ quan mà cứ khoảng 1 tiếng lại mở xem có ý kiến gì mới của các bạn và thái độ của báo SGGP, của tác giả Anh Khoa.
Thời gian này bị áp lực bởi công việc chỉ là yếu tố nhỏ nhưng suy nghĩ và bức xúc về bài báo làm em không viết được gì. Bên Sở VHTTDL cứ gọi điện liên tục nhắc nộp bài tham luận cho hội thảo sẽ tổ chức vào trung tuần tháng 6, nhưng em không thể tập trung được. Mặc khác, Hội Văn nghệ dân gian VN nhắc nộp đề cương dự thi năm 2011, vẫn chưa làm được. Viết thế nào để có thể xứng đáng công dạy dỗ của quý Thầy cô trong những năm qua? Viết thế nào để người đọc không thể đánh giá một cách chủ quan, hồ đồ là "Lượng nhiều - Chất ít"?
Kính thưa Thầy!
Gần 20 năm sinh sống ở vùng đồng bào R., "biết" không ít về tập quán, phong tục của họ, em đã thu âm không dưới 1.000 băng cassette về tộc người này nhưng phải đến khi được Thầy, Cô giảng dạy, em mới "hiểu" về họ, dù còn rất mỏng. Không có những năm tháng học tập vừa qua ở Khoa, không có những lời chỉ bảo tận tình của Thầy có lẽ em chưa biết làm thế nào để khai thác, để tập sự làm công tác nghiên cứu khoa học; không có lời động viên và hướng dẫn tận tình của Cô Phan Thu Hiền, của các thầy cô đã giảng dạy ở các môn học chắn chắn em không có ngày hôm nay.
Chất ít? Em rất bức xúc về điều này... Trong ngày bảo vệ đề cương, đề cương của em hoàn toàn bị phá sản và hầu như phải làm lại từ đầu. Luận văn của em phải sửa đi sửa lại nhiều lần mà Cô Hiền (GVHD) vẫn không hài lòng...
Từ ngày nhận được tấm bằng ThS từ tay Thầy trao (tháng 10/2009), Em đã được Hội VHDG tặng các giải thưởng hằng năm đối với các bài viết tham dự. Đã hơn 2 lần được mời ra Hà Nội đọc báo cáo tham luận; đã được Văn phòng Dự án công bố tác phẩm văn hóa dân gian Việt Nam hợp đồng in 4 tác phẩm... Hiện nay trên giá sách của một số Nhà sách ở TP HCM, trong thư viện ở một số trường Đại học đã có một số tác phẩm của các học trò do Thầy đào tạo, dìu dắt. Thành công của em và các bạn đã chứng minh rất rõ sự phá sản luận điểm "Lượng nhiều - chất ít" của bài báo.
Em không phải là một trong những học viên giỏi của Thầy Cô trong Khoa, nhưng em xin hứa với Thầy sẽ không để ai đánh giá một cách chủ quan, hồ đồ như tác giả AK đã viết về kết quả đào tạo HVCH của Khoa VHH mà Thầy đã tâm huyết xây dựng.
...............
Bạn A.H.S. vào lúc 22:05 ngày 24 tháng 5 năm 2011 đã viết:Em đã đọc kỹ bài Thầy viết và đã học được rất nhiều điều....
....đáng buồn thay điều tưởng chừng như là điều kiện tiên quyết của nghề báo ấy lại ngày càng trở nên xa xỉ trong xã hội Việt Nam đương đại.
Em cám ơn ...[topic này]... đã cất lên tiếng nói của công lý và sự thật, đã bảo vệ một cách hiệu quả thanh danh của gia đình Văn hóa học chúng ta.
Bạn B.T. vào lúc 12:04 ngày 25 tháng 5 năm 2011 đã viết:Sau những loạt bài phản hồi về những bất cập trong đào tạo thạc sĩ, quả thật em vẫn chưa hài lòng lắm với tờ báo khi chưa thật sự đăng tải những kiến nghị của những người trong cuộc, những người đã trao đổi qua buổi thảo luận để độc giả có thể hiểu rõ hơn về bài báo cũng như khoa Văn hóa học.
Bản thân em cũng đã gửi trực tiếp lên báo một số bài phản hồi thế nhưng em vẫn thấy không một chút hài lòng về cách giải quyết của tờ báo này.
Dù thầy đã khép lại chủ đề thảo luận trên diễn đàn nhưng em vẫn còn thấy khó chịu lắm, không biết có phải em cầu toàn quá không khi muốn cái gì cũng phải rõ ràng, rành mạch.
Nhưng nghĩ lại trong buổi thảo luận thầy có nói đến yếu tố nhân văn đối với người viết bài nên em cũng hiểu rằng không nên quá khắt khe với tác giả.
Cảm ơn thầy đã cho em nhận ra những giá trị tốt đẹp của sự vị tha, bao dung.
Quay về Văn hoá quản trị (quản lý) và quản lý văn hoá
Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 3 khách